Chương 1056

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

2.833 chữ

04-01-2023

Chương 1056

Kết quả cậu bé chẳng những không khóc cũng chẳng la hét, bên ngoài đều đã giết chóc thành thảm cảnh như vậy nhưng bé vẫn mừng vui mãn nguyện, trên gương mặt bánh bao nhỏ cũng không có nửa điểm giật mình, càng không nói đến tìm được một chút biểu cảm hoảng sợ, ngược lại nàng còn cảm thấy bé dường như đang rất vui vẻ.

Như vậy hoặc là tên thích khách thành thục cách dỗ dành trẻ con hoặc là hắn rất được Bắp Chân yêu thích.

Trực giác của Thẩm Nguyệt nghiêng về cái sau nhiều hơn.

Có Thẩm Nguyệt ở bên cạnh, Bắp Chân vô cùng an tâm, bé chơi một hồi rồi dựa vào trong vòng tay của nàng an ổn thiếp đi.

Mọi thứ bên ngoài không liên quan gì đến bé, bé chỉ là một đứa nhỏ lưu luyến cái ôm ấp của người mẹ.

Thẩm Nguyệt đặt bé xuống giường, giúp bé dém chăn rồi canh giữ bên cạnh một lúc mới ra ngoài để hỏi tình huống chi tiết.

Hóa ra chỉ có khoảng đất trống phía trước cung Thái Hòa là gần bờ nhất, phía sau là hồ nước rộng lớn không dễ tháo chạy, nếu thích khách muốn rời khỏi cung Thái Hòa, thì từ trước cửa này tới bờ bên kia mới là cách ổn thỏa và an toàn nhất.

Chỉ là mọi chuyện không quá suôn sẻ vì chưa rời khỏi cung Thái Hòa đã bị phát hiện rồi. Hắn mang theo Bắp Chân không tiện hành động nên bất đắc dĩ chỉ đành bỏ cậu bé lại rồi tự mình giết ra một con đường máu và bay sang bờ bên kia để thoát thân.

Thẩm Nguyệt nghe lời tường thuật run rẩy của cung nhân thì càng hiểu hơn một chút về toàn bộ quá trình và tên thích khách.

Thẩm Nguyệt đã kiểm tra, Bắp Chân vẫn mặc bộ quần áo mới mà mang đến hồi chiều, trên cơ thể cũng không bất kì vết thương và vệt máu nào. Đao kiếm vô tình, thích khách lựa chọn bỏ lại Bắp Chân, nếu như không phải quan tâm tới bé thì từng mảng máu tươi dưới đất sao có thể không văng lên trên người Bắp Chân lấy một giọt.

Nghĩ đến đây nhịp tim của Thẩm Nguyệt không giải thích được mà tăng nhanh, e rằng tên thích khách đó bỏ lại Bắp Chân không phải vì sợ vướng chân không chạy thoát nổi mà sợ làm bị thương tới bé.

Tại sao ban đêm hắn lại đột nhập vào hoàng cung bắt cóc Bắp Chân? Chỉ đơn giản là muốn đưa thằng bé ra khỏi cung thôi sao? Hắn rốt cuộc là ai?

Một hình bóng bất giác xuất hiện trong đầu Thẩm Nguyệt, nhưng bản thân nàng lại vội vàng gạt bỏ.

Không thể nào, hắn trước nay làm việc đều suy nghĩ cặn kẽ, xông vào hoàng cung cướp người là phương pháp mạo hiểm nhất, hắn chắc hẳn sẽ không làm như vậy.

Tần Như Lương không tiến vào phòng, quán tính nghề nghiệp trước kia khiến hắn vẫn quanh quẩn kiểm tra hiện trường bên ngoài. Mặc dù không còn là đại tướng quân, cũng không làm việc cho hoàng đế nhưng hắn cũng muốn tìm ra thích khách là kẻ nào, nói không chừng còn có thể đi trước tìm ra manh mối nào đó.

Hoàng đế lúc này mới lững thững dẫn theo một nhóm người đi tới.

Lúc đó Thẩm Nguyệt đã xuất hiện bên cạnh Tần Như Lương hỏi: “Ngươi có phát hiện ra điều gì không?”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!